Kết quả tìm kiếm cho "mẹ nấu năm xưa"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 343
Dưới chân ngọn núi Phnom Pi, ấp Phnom Pi, xã Tri Tôn từng có làng nghề làm gốm trên 100 năm tuổi của đồng bào Khmer. Theo thời gian, làng nghề này cũng dần mai một nhưng vẫn có những người gắn bó với nghề truyền thống, như lưu giữ tình đất, tình người.
Hơn 30 năm trước, xóm lò đất Đầu Doi, xã Hòn Đất từng tấp nập ghe thương lái. Giờ nơi đây không còn sầm uất như xưa, nhưng trong cái lặng lẽ ấy, người thợ Lâm Bảo Sơn vẫn miệt mài giữ lửa cho lò đất, như cách anh gìn giữ một phần hồn cốt cha ông.
Có những buổi chiều về ngang xã Giồng Riềng (tỉnh An Giang), gió thổi ngang cánh đồng, hương riềng bay thoảng qua, gợi nhớ bao điều tưởng đã ngủ yên. Thứ mùi ngai ngái, nồng nàn ấy, với người xa quê, chỉ cần thoáng chạm là lập tức đưa về những năm tháng xưa, thời mà ở bờ mương, góc vườn, đâu đâu cũng thấy vài bụi riềng cao đến nửa người, lá xanh đậm, thân chắc nịch.
Về đầu nguồn biên giới, men theo mấy nhánh kênh quê, tôi được gặp lại sắc vàng của bông điên điển. Loài hoa dân dã ấy tuy mỗi năm chỉ xuất hiện một lần, nhưng đã trở thành một phần trong ký ức của những ai lớn lên từ vùng lũ.
Đây là loại cây đặc sản của vùng Bảy Núi, có mùi hương độc đáo đặc trưng từ trái và lá, được nhiều người sử dụng như một gia vị đặc biệt để chế biến món ăn.
Không dùng ximăng hay thép sắt, người Mông trên vùng cao Tây Bắc tạo nên những ngôi nhà đất nện tường dày gần nửa mét, bền cả trăm năm, chứa đựng những bí mật về cách dựng nhà, xây tường độc đáo.
Thốt nốt là loại sản vật thiên nhiên ban tặng cho vùng Bảy Núi An Giang. Đã là “của trời”, thì nhiều vô số kể, chỉ cần bỏ công chứ chẳng tốn kém gì. Vậy nên, xứ này mấy mươi năm thịnh hành nghề leo cây thốt nốt. Thậm chí, nói đây là “nghề gia truyền” cũng không sai!
Mắm là món đặc trưng của vùng quê Nam Bộ; có nhiều loại mắm cá quen thuộc, ngoài ăn sống, nấu lẩu…, thì mắm chưng được xem là món ăn dân dã nhưng khá “hao cơm” trong bữa cơm gia đình.
Có những món ăn không chỉ để no lòng mà còn là sợi dây kết nối tâm hồn với miền ký ức thân thương. Với tôi, lẩu mắm miền Tây không đơn thuần là một bữa cơm mộc mạc mà là hương vị của những cơn mưa rả rích, của tình người đằm thắm và cả những buổi chiều ấm cúng bên bếp lửa quê nhà.
Bắt nguồn từ nhu cầu bảo quản lượng lớn cá sau khi đánh bắt được, người xưa đã nghĩ ra cách làm mắm để dự trữ làm thực phẩm ăn lâu dài. Theo thời gian, món ăn dân dã đã trở thành món ăn đặc sản. Đặc biệt, tại phường Châu Đốc còn có khu chợ mắm cá hoạt động nhộn nhịp suốt mấy mươi năm qua.
Cơn mưa đầu mùa nặng hạt trút xuống các cánh rừng Bảy Núi chính là thời điểm đồng bào Khmer bắt đầu cuộc hành trình săn trứng kiến. Từ lâu, trứng kiến được xem là món đặc sản độc lạ của bà con miền sơn cước.
Điểm chung của hầu hết những quán bún bò “đậm chất Huế” này là không bảng hiệu, ít nhân viên phục vụ, và thậm chí không có cả bảng giá, nhưng luôn đông dân bản địa và những du khách sành ăn.